Suy niệm Lời Chúa - Thứ Hai Tuần 31 Thường niên C (Ngày 03/11/2025)



THỨ HAI - TUẦN 31 THƯỜNG NIÊN

Bài đọc: Rm 11,29-36; Lc 14,12-14

Tin mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Luca

Khi ấy, Đức Giêsu nói với kẻ mời Người rằng: “Khi đãi khách ăn trưa hay ăn tối, thì đừng mời bạn bè, anh em, hay bà con, hoặc láng giềng giàu có, kẻo họ cũng mời lại anh, và như thế anh được đáp lễ rồi. Trái lại, khi đãi tiệc, hãy mời những người nghèo khó, tàn tật, què quặt, đui mù; và anh sẽ thật có phúc, vì họ không có gì đáp lễ, và anh sẽ được đáp lại trong ngày các kẻ lành sống lại.”

Suy niệm

Trong suốt cuộc đời trần thế, Đức Giêsu Kitô đã nhiều lần hiện diện trong các bữa tiệc: tiệc cưới Cana, tiệc ở nhà Lêvi, tiệc tại nhà các biệt phái, và cuối cùng là Bữa Tiệc Ly thánh thiêng trước cuộc Thương Khó. Cũng chính Người đã kể nhiều dụ ngôn mang hình ảnh “bữa tiệc” để nói về Nước Trời, nơi con người được mời gọi tham dự vào niềm hoan lạc vĩnh cửu trong tình yêu Thiên Chúa.

Những bữa tiệc ấy không chỉ dừng lại nơi niềm vui ẩm thực hay giao tế xã hội, nhưng luôn ẩn chứa một mạc khải về Thiên Chúa và con người. Mỗi lần Đức Giêsu tham dự tiệc, mỗi dụ ngôn về tiệc mà Người kể ra, đều trở thành một biểu tượng thần học sâu sắc, giúp chúng ta nhận ra Thiên Chúa là Đấng yêu thương, mời gọi và ban tặng chính mình cho nhân loại.

Lời Đức Giêsu hôm nay làm người nghe cảm thấy bối rối: “Đừng mời bạn bè, anh em, bà con hay láng giềng giàu có, nhưng hãy mời những người nghèo khó, tàn tật, què quặt, đui mù.” Có vẻ như Người đang đi ngược lại với lẽ thường, trái với thói quen xã hội vốn xem sự mời mọc qua lại là biểu hiện của lòng biết ơn, của tương quan tình nghĩa.

Nhưng nếu nhìn sâu hơn, Đức Giêsu không hề lên án các mối tương giao nhân loại, mà Ngài vạch ra căn bệnh sâu xa của lòng người: sự tính toán vị lợi trong hành động bác ái. Con người dễ dàng mời ai đó vì lợi ích có thể nhận lại, hoặc vì danh dự, địa vị, và sự đáp trả tương xứng. Đó là “cái vòng luẩn quẩn” của tính ích kỷ trá hình, nơi lòng tốt trở thành công cụ để tìm kiếm phần thưởng trần thế.

Đức Giêsu mời gọi chúng ta phá vỡ thứ vòng tròn khép kín đó bằng tình yêu vô vị lợi, một thứ bác ái không tính toán, như chính tình yêu của Thiên Chúa dành cho nhân loại: “Người làm cho mặt trời mọc lên trên kẻ lành cũng như kẻ dữ, và cho mưa xuống trên người công chính cũng như kẻ bất chính” (Mt 5,45).

Khi nói “hãy mời những người nghèo khó, tàn tật, què quặt, đui mù”, Đức Giêsu đang diễn tả chính trái tim của Thiên Chúa: một Thiên Chúa luôn mở rộng bàn tiệc của Ngài cho những ai bị xã hội loại trừ, cho những tâm hồn tan nát, những người nghèo khổ về vật chất và tinh thần.

Bữa tiệc của Thiên Chúa là biểu tượng của lòng thương xót, là nơi mọi người đều được mời, không ai bị loại trừ. Chúa không nhìn vào công trạng hay khả năng đáp lễ, nhưng nhìn vào nỗi khát khao được yêu thương và cứu độ.

Như thế, điều kiện duy nhất để được tham dự bàn tiệc của Thiên Chúa không phải là giàu có, quyền lực hay địa vị, mà là biết mình nghèo hèn và cần được Ngài cứu độ. Càng nhận ra mình yếu đuối, con người càng được đón vào bàn tiệc ân sủng.

Đức Giêsu khẳng định: “Anh sẽ được đáp lại trong ngày các kẻ lành sống lại.” Nghĩa là, mọi hành động yêu thương vô vị lợi sẽ không bao giờ mất đi, nhưng được Thiên Chúa ghi khắc và tưởng thưởng trong cõi vĩnh hằng.

Trong khi con người hay tìm kiếm sự đền đáp tức thì, Thiên Chúa mời gọi ta hướng về phần thưởng đích thực: chính Ngài, Đấng ban sự sống đời đời.

Câu chuyện về người phú hộ và anh Lazarô nghèo khó (Lc 16,19-31) là lời cảnh tỉnh mạnh mẽ: người phú hộ ngày ngày yến tiệc linh đình, nhưng lại không hề để tâm đến người nghèo Lazarô nằm nơi cổng nhà. Sự dửng dưng ấy khiến ông phải trả giá trong đời sau. Trong khi Lazarô, kẻ bị bỏ rơi, lại được ân thưởng và yên nghỉ trong lòng tổ phụ Abraham.

Hạnh phúc thật của con người không hệ tại “ăn ngon mặc đẹp”, nhưng ở chỗ biết chia sẻ niềm vui và của cải cho những ai khốn khổ hơn mình, vì trong họ có hình ảnh của chính Đức Kitô.

Mỗi khi tham dự Thánh Lễ, chúng ta cũng được mời bước vào Bàn Tiệc Thánh Thể, nơi Đức Giêsu trao ban chính mình, Mình và Máu Thánh Ngài, cho những kẻ “đui mù, què quặt, tàn tật” về tâm hồn, tức là chính chúng ta. Ngài không đòi chúng ta đáp lễ, không cần gì từ chúng ta ngoài một con tim biết mở ra để đón nhận và biến đổi.

Thánh Thể chính là bữa tiệc của ân sủng, nơi mọi người, dù nghèo hèn hay tội lỗi, đều được đón nhận. Ai cảm nhận được tình yêu nhưng không này sẽ ra về với trái tim được đổi mới, biết sống quảng đại và yêu thương hơn.

Bước ra khỏi nhà thờ, chúng ta được mời trở nên “bánh bẻ ra” cho anh chị em, sống tinh thần “cho đi mà không cần đáp trả”. Chính khi ta sống như thế, bàn tiệc đời ta trở thành phản ảnh của Bàn Tiệc Nước Trời.

Câu hỏi xét mình

Khi tôi mời ai đó, tôi có thật sự nghĩ đến nhu cầu và niềm vui của họ, hay tôi chỉ tìm kiếm sự đáp lễ, danh tiếng và lợi ích cá nhân?

Tôi có nhận ra “những người nghèo khó, tàn tật, què quặt, đui mù”, những người đang cần được tôi quan tâm, ngay trong cộng đoàn, gia đình, hay môi trường sống của mình không?

Việc tham dự Bàn Tiệc Thánh Thể có giúp tôi trở nên người biết chia sẻ, yêu thương và cho đi vô vị lợi hơn mỗi ngày không?

Lạy Chúa Giêsu,
Chúa đã đến trần gian không để được phục vụ, nhưng để phục vụ và hiến dâng mạng sống làm giá chuộc muôn người.
Xin dạy con biết sống tinh thần của Tin Mừng hôm nay:
mời gọi, chia sẻ và yêu thương những ai nghèo khổ, bị loại trừ,
như chính Chúa đã làm khi ngồi đồng bàn với người tội lỗi và mời họ vào bàn tiệc Nước Trời.

Xin cho con biết quảng đại mở rộng trái tim,
biết yêu thương mà không tính toán,
biết cho đi mà không chờ đáp lại,
để mỗi hành vi bác ái của con trở thành dấu chỉ của lòng thương xót Chúa giữa đời.

Xin cho Bàn Tiệc Thánh Thể con sắp lãnh nhận
biến đổi con thành tấm bánh bẻ ra cho anh chị em,
và làm cho đời con trở nên lời ca tạ ơn dâng lên Chúa 
Đấng hằng sống và hiển trị muôn đời. Amen.

Mới hơn Cũ hơn
DÒNG NỮ TỲ CHÚA GIÊSU TÌNH THƯƠNG