Suy niệm Lời Chúa - Thứ Ba Tuần 31 Thường niên C (Ngày 4/11/2025)

 

THỨ BA - TUẦN XXXI THƯỜNG NIÊN

Bài đọc: Rm 12,6-16b; Lc 14,15-24

Tin mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Luca

Khi ấy, có một người đồng bàn nói với Đức Giêsu: “Phúc thay ai được dự tiệc trong Nước Thiên Chúa!” Đức Giêsu bảo ông ta: “Có người kia làm tiệc lớn và mời nhiều người. Đến giờ đãi tiệc, ông sai đầy tớ đi nói với khách được mời rằng: ‘Xin mời quý vị đến, vì mọi sự đã sẵn sàng’. Nhưng mọi người bắt đầu thoái thác: người thì nói: ‘Tôi mới mua một thửa đất, cần phải đi xem;’ người khác nói: ‘Tôi mới mua năm cặp bò, phải đi thử;’ kẻ khác lại nói: ‘Tôi mới cưới vợ, nên không thể đến được’. Đầy tớ trở về, thuật lại với chủ. Bấy giờ chủ nhà nổi giận, bảo đầy tớ: ‘Hãy ra mau ra các phố, các ngõ trong thành, đem những người nghèo khó, tàn tật, đui mù, què quặt vào đây’. Đầy tớ nói: ‘Thưa ông, lệnh ông đã được thi hành, nhưng còn chỗ trống’. Ông chủ lại bảo: ‘Hãy ra các đường làng, đường mòn, ép người ta vào, để nhà ta được đầy’. Nhưng Ta nói cho các ngươi hay: ‘Không ai trong số những kẻ đã được mời trước kia sẽ được dự tiệc của Ta nữa’.”

Suy niệm

Từ thuở Cựu Ước, dân Israel đã mang trong tim niềm hy vọng về “bữa tiệc của Đấng Cứu Độ”, nơi Thiên Chúa sẽ thiết đãi muôn dân trên núi thánh của Ngài, như ngôn sứ Isaia đã loan báo: “Trên núi này, Đức Chúa các đạo binh sẽ đãi muôn dân một bữa tiệc đầy thịt béo, rượu ngon tinh khiết” (Is 25,6). Bữa tiệc ấy tượng trưng cho ơn cứu độ viên mãn, cho niềm vui và sự hiệp thông trọn vẹn giữa Thiên Chúa và nhân loại. Dân Chúa mong mỏi được dự phần vào bữa tiệc ấy, tin rằng họ, những người thuộc dòng dõi Israel, sẽ là khách danh dự trong Nước Thiên Chúa. Chính trong bối cảnh đó, khi nghe Đức Giêsu nói về việc mời khách dự tiệc, một người đồng bàn mới thốt lên: “Phúc thay ai được dự tiệc trong Nước Thiên Chúa!”

Đó là tiếng vọng của niềm hy vọng Israel, nhưng cũng là lời khơi gợi để Đức Giêsu mạc khải một sự thật sâu xa hơn: bữa tiệc của Thiên Chúa không dành riêng cho một dân tộc nào, mà mở ra cho toàn thể nhân loại, cho những ai biết đáp lại lời mời của Ngài.

Đức Giêsu kể dụ ngôn một ông chủ làm tiệc lớn và mời nhiều người. Tất cả đã được chuẩn bị sẵn sàng, dấu chỉ cho thấy ơn cứu độ của Thiên Chúa đã được hoàn tất nơi Đức Kitô. Nhưng điều đáng buồn là những người được mời đầu tiên lại từ chối, viện đủ lý do: nào là công việc, tài sản, gia đình...

Đây là hình ảnh của dân Israel, những người đầu tiên được Thiên Chúa chọn và kêu gọi, nhưng vì bận tâm đến những lợi ích trần thế, họ đã không nhận ra thời điểm cứu độ. Cũng như thế, trong mọi thời đại, con người vẫn có thể từ chối lời mời của Thiên Chúa bằng chính sự dửng dưng, ích kỷ, và mải mê với “những thửa ruộng”, “những cặp bò”, “những đam mê riêng” của mình.

Thiên Chúa không bỏ cuộc. Ngài mở rộng lời mời đến mọi người: người nghèo, tàn tật, đui mù, què quặt, những kẻ bị xã hội loại trừ, được đón vào bàn tiệc. Và khi bàn tiệc vẫn còn trống, Ngài sai đầy tớ “ra đường làng, đường mòn, ép người ta vào”. Đó là hình ảnh của Giáo Hội truyền giáo, được sai đi khắp thế giới để quy tụ mọi người vào Nước Trời.

Như vậy, ơn cứu độ không còn là đặc quyền của dân Israel, mà được ban cho mọi người, không trừ ai. Bất kỳ ai đáp lại lời mời, dù thấp hèn, tội lỗi, hay xa lạ, đều được ngồi vào bàn tiệc ân sủng.

Tuy Thiên Chúa mời gọi hết thảy mọi người, nhưng không phải ai cũng được ở lại bàn tiệc. Để tham dự xứng đáng, người dự tiệc cần có “áo cưới”, như Đức Giêsu nói trong một dụ ngôn khác (Mt 22,11-13). Bộ áo cưới ấy không phải là vải vóc sang trọng, mà là tấm lòng hoán cải, khiêm tốn và bác ái. Thánh Phaolô trong thư Rôma hôm nay đã giải thích rất rõ điều đó: “Hãy lấy tình huynh đệ mà yêu thương nhau, hãy lấy lòng quý mến mà kính trọng nhau… Hãy vui với người vui, khóc với người khóc, đồng tâm nhất trí với nhau, đừng tự cao tự đại” (Rm 12,10.15-16).

Đó chính là “áo cưới” của người Kitô hữu, biểu tượng của một trái tim được biến đổi bởi tình yêu Thiên Chúa. Ai không mặc lấy tâm tình đó, ai sống khép kín, kiêu ngạo, thờ ơ với tha nhân, người ấy dù có mặt trong bàn tiệc cũng không thật sự thuộc về Nước Trời.

Thật hạnh phúc cho chúng ta, những người được mời dự tiệc Nước Trời ngay từ hôm nay. Vì Giáo Hội chính là hình ảnh của Nước Trời tại thế, là cộng đoàn của những người được mời đến tham dự bàn tiệc ân sủng.

Mỗi Thánh Lễ chính là bữa tiệc của Thiên Chúa giữa trần gian, nơi Đức Giêsu Kitô hiện diện và trao ban chính Mình Máu Ngài cho chúng ta. Không cần đợi đến ngày cánh chung, nhưng ngay trong Thánh Thể, chúng ta đã được tham dự vào bàn tiệc Nước Trời. Tuy nhiên, để xứng đáng dự tiệc ấy, chúng ta phải “mặc lấy áo cưới” của lòng tin, đức ái và khiêm nhường. Thánh Lễ chỉ thật sự trọn vẹn khi sau đó ta biết sống Thánh Thể, nghĩa là sống hiệp thông, yêu thương và phục vụ anh chị em.

Câu hỏi xét mình

* Trong đời sống hằng ngày, tôi có đang viện lý do nào để khước từ lời mời của Thiên Chúa, lời mời đến với cầu nguyện, thánh lễ, hay phục vụ tha nhân không?

* Tôi có nhận ra Nước Thiên Chúa đang hiện diện nơi Giáo hội, nơi cộng đoàn, nơi bàn tiệc Thánh Thể mà tôi được tham dự mỗi ngày không?

* Tôi có thật sự “mặc áo cưới”, nghĩa là sống khiêm nhường, yêu thương, đồng cảm và chia sẻ, để xứng đáng là người được mời vào bàn tiệc Nước Trời không?

Lạy Chúa Giêsu,
Chúa đã mời gọi chúng con đến dự bàn tiệc ân sủng của Nước Trời,
và chính Chúa đã dọn sẵn mọi sự nơi Bàn Tiệc Thánh Thể.
Thế nhưng, nhiều lần chúng con đã khước từ,
đã viện lý do để tránh né, đã mải mê với những lo toan trần thế.

Xin thương tha thứ cho sự dửng dưng yếu đuối của chúng con.
Xin đổi mới tâm hồn chúng con để biết lắng nghe và đáp lại lời mời của Chúa.
Xin cho chúng con biết mặc lấy “áo cưới” của lòng tin, của đức ái và khiêm nhường,
để xứng đáng tham dự bàn tiệc hồng ân,
và trở nên chứng nhân sống động cho Tin Mừng giữa thế gian.
Amen.



Mới hơn Cũ hơn
DÒNG NỮ TỲ CHÚA GIÊSU TÌNH THƯƠNG