Thứ Tư Tuần 3 Mùa Vọng - Ngày 17 tháng 12
Gia phả Đức Giê-su Ki-tô, con cháu vua Đa-vít.
✠Khởi đầu Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu. Mt 1,1-17
1 Đây là gia phả Đức Giê-su Ki-tô, con cháu vua Đa-vít, con cháu ông Áp-ra-ham :
2 Ông Áp-ra-ham sinh I-xa-ác ; I-xa-ác sinh Gia-cóp ; Gia-cóp sinh Giu-đa và các anh em ông này ; 3 Giu-đa ăn ở với Ta-ma sinh Pe-rét và De-rác ; Pe-rét sinh Khét-xơ-ron ; Khét-xơ-ron sinh A-ram ; 4 A-Aram sinh Am-mi-na-đáp ; Am-mi-na-đáp sinh Nác-son ; Nác-son sinh Xan-môn ; 5 Xan-môn lấy Ra-kháp sinh Bô-át ; Bô-át lấy Rút sinh Ô-vết ; Ô-vết sinh Gie-sê ; 6 Gie-sê sinh Đa-vít.
Vua Đa-vít lấy vợ ông U-ri-gia sinh Sa-lô-môn ; 7 Sa-lô-môn sinh Rơ-kháp-am ; Rơ-kháp-am sinh A-vi-gia ; A-vi-gia sinh A-xa ; 8 A-xa sinh Giơ-hô-sa-phát ; Giơ-hô-sa-phát sinh Giô-ram ; Giô-ram sinh Út-di-gia ; 9 Út-di-gia sinh Gio-tham ; Gio-tham sinh A-khát ; A-khát sinh Khít-ki-gia ; 10 Khít-ki-gia sinh Mơ-na-se ; Mơ-na-se sinh A-môn ; A-môn sinh Giô-si-gia ; 11 Giô-si-gia sinh Giơ-khon-gia và các anh em vua này ; kế đó là thời lưu đày ở Ba-by-lon.
12 Sau thời lưu đày ở Ba-by-lon, Giơ-khon-gia sinh San-ti-ên ; San-ti-ên sinh Dơ-rúp-ba-ven ; 13 Dơ-rúp-ba-ven sinh A-vi-hút ; A-vi-hút sinh En-gia-kim ; En-gia-kim sinh A-do ; 14 A-do sinh Xa-đốc ; Xa-đốc sinh A-khin ; A-khin sinh Ê-li-hút ; 15 Ê-li-hút sinh E-la-da ; E-la-da sinh Mát-than ; Mát-than sinh Gia-cóp ; 16 Gia-cóp sinh Giu-se, chồng của bà Ma-ri-a, bà là mẹ Đức Giê-su cũng gọi là Đấng Ki-tô.
17 Như thế, tính chung lại thì : từ ông Áp-ra-ham đến vua Đa-vít, là mười bốn đời ; từ vua Đa-vít đến thời lưu đày ở Ba-by-lon, là mười bốn đời ; và từ thời lưu đày ở Ba-by-lon đến Đức Ki-tô, cũng là mười bốn đời.
Suy niệm
Thiên Chúa vẫn yêu thương Dân Người, nhất là những ai trung tín với Người. Lòng yêu thương của Người không mơ hồ trừu tượng nhưng rất cụ thể như trong bài đọc I hôm nay diễn tả: Người cho họ được nhiều người mến phục; cho kẻ thù vô phương chống lại họ và nhất là cho vương quyền của họ được tồn tại mãi mãi. Nhưng đó mới chỉ là hình bóng của một tình yêu lớn lao gấp bội mà Người sẽ dành cho họ sau này. Đó là điều mà thánh Matthêu đã nói tới trong bài Tin Mừng hôm nay: Con Thiên Chúa là Thiên Chúa thật đã nhập thể làm người, đã đứng chung trong một gia ;hả của loài người.
Gia phả là sự xác định tương quan máu huyết của một người với những người khác thuộc cùng một dòng tộc. Khi thuộc vào gia phả nào đó, thân phận và số mệnh của chúng ta luôn gắn chặt và đồng nhất với những người thuộc về dòng tộc đó. Dòng tộc của Abraham là một dòng tộc dù đã được Thiên Chúa yêu thương, tuyển chọn, nhưng lại là một dòng tộc đã từng bất trung, phản bội; đã từng bỏ Thiên Chúa để tôn thờ bò vàng và các thần ngoại bang. Sự phản bội của họ có lần đã khiến Thiên Chúa phải đẩy họ vào cảnh nước mất nhà tan, phải lưu đầy ở Babylon. Khi đưa Chúa Giêsu vào gia phả của dòng tộc thất trung ấy, thánh Matthêu nhẫn mạnh hai điều chủ yếu này: một là, dẫu dòng tộc Abraham và Đavit là một dòng tộc bất trung, phản nghịch, Thiên Chúa vẫn luôn trung thành với lời ngài đã hứa. Từ nơi dòng tộc họ, Thiên Chúa đã cho xuất hiện một Đấng sẽ làm cho ngôi báu Đavit được trường tồn vạn kỷ và cho dòng tộc Abraham đông như sao trên trời, như cát dưới biển. Như thé, tình yêu của Thiên Chúa luôn lớn hơn tội lỗi của loài người và không một tội lỗi, phản nghịch nào nơi loài người có thể phá hủy được kế hoạch yêu thương đời đời của Thiên Chúa. Hai là, khi chấp nhận đứng chung trong gia phả loài người, Chúa Giêsu đã trở thành ruột thịt của những người tội lỗi. Ngài đã mang vào thân mình Ngài thân phận và định mệnh chung của loài người, làm cho vận mệnh chung của nhân loại tội lỗi nên chính vận mệnh của Ngài.
Nhờ thế,loài người đã được liên đới với Ngài một cách mật thiết đến độ Ngài với họ là một. Chính vì thế, khi Ngài được tôn vinh, loài người cũng được tôn vinh; Ngài là Con Thiên Chúa, loài người cũng được nên con cái Thiên Chúa. Lại một lần nữa, tình yêu của Thiên Chúa vượt mọi mơ ước của loài người. Nhờ Chúa Giêsu làm người, thân phận nhân loại của chúng ta đã được biến đổi cách thâm sâu nhất. Từ nay vì Con Thiên Chúa đứng chung trong một gia phả với chúng ta, nên chúng ta cũng được thực sự tham dự vào địa vị, chức phận và quyền lợi của con cái Thiên Chúa.
Bản gia phả của Abraham đã chấm dứt nơi Đức Giêsu Kitô, vì nhờ Ngài, nơi Ngài, Thiên Chúa đã hoàn tất lời thề hứa với ông là cho dòng tộc của ông đông như sao trời, cát biển. Từ nay mọi người sinh ra trên trần gian đều thuộc về dòng tộc được Thiên Chúa yêu thương, miễn là họ tin vào Ngài, và yêu mến như Ngài.
Ta đã được sinh ra trên trần gian này, không phải để lây lất một kiếp đời lắm lo âu, sầu khổ, nhưng để sống kiếp sống của những người con được Thiên Chúa yêu thương; và để sống chính cuộc sống của Đức Giêsu Kitô, để khi mãn kiếp đời này, chúng ta được đưa thẳng về trời với Ngài.
Vậy trong thánh lễ này, chúng ta hãy hiệp nhất với Chúa, Đấng đã yêu thương đến sẵn sàng hy sinh chết và vẫn đang phó nộp mình làm lương thực nuôi sống chúng ta. Ước gì sau thánh lễ này, chúng ta có thể hiên ngang tuyên bố như thánh Phaolô: "Tôi sống nào có phải là tôi, mà là chính Đức Giêsu Kitô sống trong tôi".