THỨ NĂM TUẦN 29 THƯỜNG NIÊN
(Rm 6,19-23; Lc 12,49-53)
Tin mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca
Khi ấy, Đức Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Thầy đến ném lửa vào mặt đất, và Thầy những mong lửa ấy đã bùng lên rồi! Thầy còn một phép rửa phải chịu, và lòng Thầy khắc khoải cho đến khi việc ấy hoàn tất.
Anh em tưởng Thầy đến để ban hòa bình cho mặt đất sao? Thầy bảo cho anh em biết: không phải thế đâu, nhưng là để gây chia rẽ. Vì từ nay, năm người trong cùng một nhà sẽ chia rẽ nhau, ba chống lại hai, hai chống lại ba. Họ sẽ chia rẽ nhau: cha chống con trai, con trai chống cha; mẹ chống con gái, con gái chống mẹ; mẹ chồng chống nàng dâu, nàng dâu chống mẹ chồng.”
Suy niệm
Lời Chúa hôm nay chất chứa một sứ điệp vừa mạnh mẽ vừa nghịch lý. Chúa Giêsu, Đấng được mệnh danh là “Hoàng Tử Bình An”, lại nói rằng Ngài đến không phải để ban hòa bình, mà để “gây chia rẽ”. Tại sao? Bởi vì ánh sáng khi xuất hiện thì bóng tối phải tan, và chân lý khi lên tiếng thì giả dối bị phơi bày. Nơi nào có Lửa của Thánh Thần, nơi ấy cũng có sự thanh luyện và chọn lựa.
Thánh Phaolô ví đời sống con người như hai cuộc nô lệ đối nghịch: nô lệ cho tội lỗi hay nô lệ cho Thiên Chúa. Trước kia, con người bị trói buộc trong đam mê, ích kỷ, và những thói quen xấu. Hoa trái của đời sống đó là cái chết, không chỉ là cái chết thể lý, mà là cái chết thiêng liêng: mất sự hiệp thông với Thiên Chúa.
Nhưng nhờ Đức Kitô, chúng ta được giải thoát. Người không chỉ chuộc tội, mà còn thay đổi căn tính của chúng ta: từ nô lệ trở thành con cái, từ kẻ bị ràng buộc bởi tội lỗi trở nên người tự do trong ân sủng. Phaolô khẳng định: “Còn nay, anh em đã được giải thoát khỏi tội lỗi và trở nên nô lệ của Thiên Chúa, thì hoa trái thu lượm được là sự thánh thiện, và kết cục là sự sống đời đời. Quả thế, tiền công trả cho tội lỗi là cái chết; còn ân huệ Thiên Chúa ban là sự sống đời đời trong Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta.” (Rm 6,22-23)
Ở đây, Thánh Phaolô không chỉ nói về một chuyển đổi luân lý, mà là một cuộc hoán cải bản thể: từ con người cũ bước sang con người mới trong Đức Kitô. Cái giá của tự do là từ bỏ, là khước từ lối sống dễ dãi và chọn trung thành với sự công chính.
“Thầy đến ném lửa vào mặt đất, và Thầy những mong lửa ấy đã bùng lên rồi!”, Lời Chúa bừng sáng như một tiếng kêu của trái tim nóng bỏng. “Lửa” ở đây không phải là ngọn lửa của chiến tranh hay phán xét, mà là ngọn lửa Thánh Thần, ngọn lửa tình yêu Thiên Chúa muốn đốt cháy cõi lòng nhân thế.
Giáo lý Hội Thánh dạy rằng: “Lửa vừa biểu thị công việc biến đổi của Chúa Thánh Thần, vừa biểu thị năng lực hành động của Người... Ngọn lửa Thánh Thần là điều mà Chúa Giêsu muốn ‘ném xuống mặt đất’.” (GLHTCG, số 696)
Nhưng để ngọn lửa ấy bùng lên, Chúa phải chịu “phép rửa”, tức là cuộc Khổ Nạn và cái chết trên Thập Giá. Lửa Thánh Thần chỉ tuôn đổ sau khi Con Thiên Chúa bị treo trên thập tự. Như vậy, tình yêu không thể lan tỏa nếu không qua con đường hiến dâng.
Chúa Giêsu khắc khoải vì yêu: khát khao nhìn thấy thế giới được biến đổi, nhưng cũng biết rằng điều đó chỉ có thể xảy ra khi Ngài hoàn tất hiến tế của mình. Ngọn lửa ấy hôm nay vẫn còn cháy âm ỉ trong Giáo Hội, trong tâm hồn mỗi người, chờ được thổi bùng bằng niềm tin, cầu nguyện và dấn thân.
Chúa Giêsu nói: “Anh em tưởng Thầy đến để ban hòa bình sao? Không, nhưng là để gây chia rẽ.” Lời này gây sốc, nhưng lại diễn tả thực tế của đức tin: đức tin đòi hỏi chọn lựa, và chọn lựa luôn có cái giá của nó.
Sự chia rẽ không phải là mục tiêu, mà là hậu quả tất yếu của việc dứt khoát theo Chúa. Ánh sáng không thể hòa lẫn với bóng tối; công chính không thể dung hòa với gian tà. Khi một người quyết định sống theo Tin Mừng, họ sẽ gặp phản ứng từ những người chọn sống theo xác thịt hay theo lợi ích thế gian.
Đôi khi sự đối kháng ấy diễn ra ngay trong chính gia đình: giữa cha mẹ và con cái, giữa vợ chồng, giữa những người thân yêu. Chúa không muốn ta gây ra chia rẽ, nhưng Ngài cũng không cho phép ta thỏa hiệp với bóng tối để giữ lấy thứ bình an giả tạo.
Đó là con đường hẹp mà Tin Mừng mời gọi (Mt 7,14), con đường của trung tín và can đảm, nơi bình an thật chỉ có thể đạt được sau khi ta dám vượt qua xung đột, chịu mất mát, và kiên vững trong đức tin.
Câu chuyện minh họa: Người Chọn Lửa
An là một cô gái trẻ, sống trong một gia đình Nho giáo nghiêm khắc. Cô tin vào Chúa Giêsu, đi lễ, cầu nguyện và chọn nghề phục vụ người nghèo, trái với mong muốn của cha mẹ là cô phải theo đuổi công danh và tiền bạc.
Khi bị phản đối, An chỉ nhỏ nhẹ đáp: “Con biết con đang làm cha mẹ buồn, nhưng Chúa Giêsu đã nói rằng: ai yêu cha mẹ hơn Thầy thì không xứng đáng với Thầy. Con không thể để tội lỗi hay sự giả dối thống trị trong công việc của con. Con muốn chọn lửa, ngọn lửa của sự thật và tình yêu.”
Lúc đầu, cô bị xa lánh và mắng mỏ. Nhưng An vẫn kiên trì, sống trung tín và trong sáng. Dần dần, cha mẹ cô nhận ra đức tin nơi con mình không làm hại ai, mà làm cho cô trở nên người con hiếu thảo và lương thiện hơn. Họ bắt đầu tôn trọng và cuối cùng, cảm phục niềm tin ấy.
Người chọn Lửa không phải để thiêu hủy, mà để sưởi ấm, và An đã làm như thế.
Lửa của Chúa không mang lại sự yên ổn tạm bợ, nhưng đem lại bình an thật, bình an của linh hồn trung tín. Người theo Chúa phải chấp nhận đi qua lửa: lửa của hy sinh, thử thách, và cả hiểu lầm. Nhưng chính trong lửa ấy, đức tin được tinh luyện.
Sứ điệp về lửa và chia rẽ không nhằm làm chúng ta nản lòng, mà là để thanh luyện và củng cố đức tin. Chúa Giêsu muốn chúng ta tự hỏi:
Tôi sẵn lòng trả giá nào để duy trì sự tự do và diễm phúc mà tôi đã nhận được?
Tôi đang phục vụ ai: Thiên Chúa hay tội lỗi?
Có khi nào tôi để chi thể của mình, mắt, miệng, tay chân, trở nên khí cụ của bất chính: nhìn điều xấu, nói lời cay nghiệt, hành động gian trá?
Tôi có dâng chúng cho Thiên Chúa để phục vụ tình yêu và công lý không?
Tôi có thật sự để Lửa Thánh Thần thanh tẩy lòng mình, hay tôi đang dập tắt ngọn lửa ấy bằng sự thỏa hiệp, lười biếng, sợ hãi?
Tôi có sẵn lòng chịu “phép rửa” của khổ đau và từ bỏ, để Lửa tình yêu được bùng lên trong tôi?
Tôi có dùng ơn Thánh Thể, lửa hằng sống của Chúa, để chiến đấu với những xu hướng tội lỗi trong mình mỗi ngày không?
Lạy Chúa Giêsu Kitô,
Chúng con cảm tạ Chúa đã đến để giải thoát chúng con khỏi ách nô lệ của tội lỗi
và cho chúng con được sống trong tự do của con cái Thiên Chúa.
Xin ném xuống nơi lòng chúng con ngọn Lửa Thánh Thần,
để ngọn lửa ấy thanh luyện tâm hồn, soi sáng lý trí
và bừng cháy trong hành động yêu thương.
Xin dạy chúng con can đảm bước theo con đường của Chúa,
dẫu phải chịu hiểu lầm, chia rẽ hay thiệt thòi,
nhưng vẫn trung thành với sự thật và công chính.
Xin giúp chúng con biết biến những thử thách mỗi ngày
thành cơ hội để đức tin được tôi luyện,
và để bình an thật của Chúa được tỏa sáng giữa đời.
Lạy Chúa, xin cho ngọn lửa Chúa mong mỏi bùng lên –
bùng lên trong tâm hồn con,
trong gia đình con,
trong Giáo Hội và trong thế giới hôm nay.
Amen.