THỨ SÁU - TUẦN XXXIV THƯỜNG NIÊN
Đn 7,2-24; Lc 21,29-33
Tin Mừng Chúa Giêsu Ki-tô theo Thánh Luca.
Khi ấy, Chúa Giê-su phán cùng các môn đệ thí dụ này rằng: “Các con hãy xem cây vả và mọi thứ cây cối. Khi chúng đâm chồi nảy lộc, thì các con biết rằng mùa hè đã gần đến. Cũng thế, khi các con xem thấy những sự đó xảy ra, thì hãy biết rằng nước Thiên Chúa đã gần đến. Thầy bảo thật các con, thế hệ này sẽ chẳng qua đi cho đến khi mọi sự ấy xảy đến. Trời đất sẽ qua đi; nhưng lời Thầy nói sẽ chẳng qua đâu”.
Suy niệm
Đoạn sách Daniel hôm nay mở ra phần hai của tác phẩm với hình thức văn chương khải huyền, nhằm chuyên chở một nội dung mới: loan báo về Nước Thiên Chúa và về Đấng Thiên Sai. Nếu phần một tập trung vào những sự kiện lịch sử trần thế, bốn đế quốc kế tục thống trị trên mảnh đất Palestine, nhằm khích lệ lòng tin và niềm cậy trông của các tôi tớ trung kiên trong bách hại, thì phần hai muốn trình bày ý nghĩa tiên tri của lịch sử, liên quan đến ý định thầm kín của Thiên Chúa đối với dân Ngài và các dân tộc.
Trung tâm mạc khải là Con Người, được đồng hóa với cộng đoàn các thánh, vừa là đầu vừa là thủ lãnh của Nước cánh chung. Cuộc bách hại được biểu tượng hóa qua hình ảnh bốn con mãnh thú, và thị kiến Con Người đến trong đám mây trên trời mang ý nghĩa quan trọng: mặc dù Con Người có vẻ bề ngoài như “một con loài người”, nhưng không đồng hóa hoàn toàn với loài người. Ngài có nguồn gốc thần linh, được Thiên Chúa thiết lập để lãnh đạo dân các thánh, dân mà vương quyền vĩnh cửu được ban cho.
Việc đồng hóa dân với thủ lãnh của họ, như Daniel trình bày, nhấn mạnh trách nhiệm của con người trong thái độ vâng phục. Những bách hại mà Dân các thánh đang chịu không làm ngưng tiến trình mạc khải; ngược lại, chúng dẫn đến sự hoàn thành ý định của Thiên Chúa. Con Người, dù mang khuôn mặt nhân linh, nhưng thực thi quyền năng thần linh: Người xét xử và cứu độ, đưa mọi sự đến cùng đích mà Thiên Chúa định trước. Từ đó, Tân Ước xác định tất cả chức vụ và phẩm tính của Con Người chỉ được thể hiện trọn vẹn nơi lịch sử của Đức Giêsu thành Nazareth.
Đoạn Tin Mừng hôm nay nối tiếp ý tưởng này: Đức Giêsu xác nhận tước hiệu Con Người cho chính bản thân Ngài, và nhấn mạnh sự vĩnh cửu của Lời Ngài: “Trời đất sẽ qua đi, nhưng Lời Ta sẽ không bao giờ qua đi”. Lời ấy không chỉ giới hạn trong các tiên tri hay biến cố sắp xảy ra, mà là tất cả Tin Mừng, là giáo lý và hành trình cứu độ mà Ngài đã thực hiện.
Nối kết giữa bài đọc 1 và Tin Mừng, chúng ta thấy: như Con Người trong thị kiến Daniel đứng vững giữa bách hại, những biến cố lịch sử, bao gồm cả việc đền thờ Giêrusalem bị phá hủy, không làm biến dạng sứ mệnh cứu độ. Người môn đệ không đồng hóa sự kiện này với ngày cánh chung, nhưng nhìn thấy trong biến cố hiện tại dấu vết Tin Mừng đang tiến tới sự hoàn thành. Thái độ môn đệ cần có là tỉnh thức và kiên nhẫn, giống như người nông dân mùa xuân: biết vụ mùa đã gần kề nhưng hết lòng ra công gieo hạt và chăm sóc.
Niềm tin vào ngày cánh chung thúc bách các môn đệ kiên nhẫn khiêm cung thực hiện toàn bộ Tin Mừng, sống trọn vẹn từng ngày như Đức Giêsu đã công bố bằng cả cuộc sống. Trong thánh lễ hôm nay, mầu nhiệm Con Người và Lời Tin Mừng được hiện tại hóa cho kẻ tin. Các tín hữu tự hiến cuộc sống cho Con Người, và đồng thời tự hiến cho Lời Ngài, để bước đi trong hành trình dẫn đến đỉnh ơn gọi làm người và đón chờ ngày cánh chung.
Câu hỏi xét mình:
Tôi có nhận ra mình đang sống giữa những biến cố lịch sử và cá nhân như một cơ hội để thực hành Tin Mừng, giống như Con Người đã hiện diện trong lịch sử Daniel không?
Tôi có để Tin Mừng của Đức Giêsu trở thành định hướng vĩnh cửu cho đời sống hôm nay, hay chỉ nhìn vào biến cố trước mắt?
Tôi có kiên nhẫn và khiêm cung gieo trồng “hạt Tin Mừng” trong từng ngày, như người nông dân chăm sóc mùa màng, để chờ ngày thu hoạch cuối cùng?
Lời nguyện
Lạy Chúa Giêsu, xin cho con nhận ra Con Người mà Daniel và các tiên tri loan báo, chính là Chúa, đang dẫn dắt lịch sử và cuộc đời con. Xin cho con trung tín với Lời Chúa, kiên nhẫn gieo trồng Tin Mừng mỗi ngày, để sống trọn vẹn ơn gọi và sẵn sàng đón chờ ngày Chúa đến trong vinh quang. Amen.
