Suy Niệm Lời Chúa - Thứ 2 Tuần 30 Thường Niên C (Ngày 27/10/2025)

                                       

THỨ HAI, TUẦN XXX THƯỜNG NIÊN C

Bài đọc I: Rm 8, 12-17. Tin Mừng: Lc 13, 10-17

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Khi ấy, nhân ngày Sabbat, Chúa Giêsu giảng dạy trong một hội đường. Và đây có một người đàn bà bị quỷ ám làm cho bà đau yếu đã mười tám năm. Bà bị khòm lưng, hoàn toàn không thể trông lên được. Khi Chúa Giêsu xem thấy bà, Người liền gọi bà đến mà bảo rằng: “Hỡi bà kia, bà được khỏi tật của bà”. Rồi Người đặt tay trên bà ấy, tức thì bà đứng thẳng lên và tôn vinh Thiên Chúa.

Nhưng viên trưởng hội đường tức giận, vì Chúa Giêsu chữa bệnh trong ngày Sabbat, nên ông cất tiếng bảo dân chúng rằng: “Có sáu ngày người ta phải làm việc: vậy thì các người hãy đến xin chữa bệnh trong ngày đó, chớ đừng đến trong ngày Sabbat”.

Chúa trả lời và bảo ông ta rằng: “Hỡi những kẻ giả hình, chớ thì trong ngày Sabbat, mỗi người trong các ông không thả bò hay lừa của mình ra khỏi chuồng mà dẫn nó đi uống nước sao? Phương chi người con gái của Abraham này, Satan cột trói nó đã mười tám năm nay, chớ thì không nên tháo xiềng xích buộc nó trong ngày Sabbat sao?”

Khi Người nói thế, tất cả những kẻ chống đối Người đều hổ thẹn, và toàn dân vui mừng vì những việc lạ lùng Người đã thực hiện.

Suy niệm

Bài Tin Mừng hôm nay đặt chúng ta trước một xung đột gay gắt giữa hai quan điểm: một bên là ông trưởng hội đường, người bảo vệ Lề Luật một cách cứng nhắc, và bên kia là Đức Giêsu, Đấng hành động vì Lòng Thương Xót.

Câu chuyện kể rằng, khi Đức Giêsu đang giảng dạy, Ngài nhìn thấy một người phụ nữ đã mười tám năm chịu đau đớn. Lưng bà còng xuống, không chỉ là một căn bệnh thể lý, mà Tin Mừng còn nói rõ bà bị "quỷ thần làm cho tàn tật". Đây là một hình ảnh của sự trói buộc, một sự đè nén khiến con người không thể ngước nhìn lên trời, không thể sống đúng phẩm giá của mình. Đức Giêsu đã chủ động: Ngài thấy, Ngài gọi, Ngài bảo và Ngài đặt tay chữa lành. Ngay lập tức, bà "đứng thẳng lên và tôn vinh Thiên Chúa".

Hành động giải thoát kỳ diệu đó đáng lẽ phải mang lại niềm vui cho tất cả, nhưng nó lại gây ra sự tức giận. Ông trưởng hội đường phẫn nộ, không phải vì ông không tin vào phép lạ, mà vì phép lạ đó xảy ra "sai ngày". Đối với ông, việc giữ luật ngày Sa-bát (không làm việc gì) quan trọng hơn cả việc một con người được chữa lành. Ông đại diện cho một thứ tôn giáo đặt quy tắc lên trên con người.

Đức Giêsu đã vạch trần sự giả hình của ông và những người đồng quan điểm. Ngài gọi họ là "những kẻ giả hình". Ngài chỉ ra sự mâu thuẫn của họ: họ sẵn sàng vi phạm ngày Sa-bát để chăm sóc gia súc (thả bò, lừa đi uống nước), nhưng lại bất bình khi một "con cháu Áp-ra-ham" được giải thoát khỏi sự trói buộc của Satan.

Đức Giêsu không đến để phá bỏ Lề Luật, nhưng Ngài đến để kiện toàn Lề Luật (x. Mt 5,17) bằng một điều răn lớn nhất: Tình Yêu. Ngài đã khẳng định: "Ngày Sa-bát được làm ra vì con người, chứ không phải con người vì ngày Sa-bát" (Mc 2,27). Khi Lề Luật, vốn được ban hành để hướng dẫn con người đến sự sống và sự tự do, lại bị lạm dụng để giam hãm và kết án, thì nó đã đi ngược lại ý muốn của Thiên Chúa.

Giáo lý Hội Thánh Công Giáo dạy: "Luật mới... được gọi là Luật của tình yêu, bởi vì nó làm cho chúng ta hành động vì tình yêu mà Chúa Thánh Thần đổ vào lòng chúng ta, chứ không phải vì sợ hãi" (GLHTCG, số 1972).

Bài đọc một (Rm 8,12-17) làm sáng tỏ thêm sự giải thoát này. Thánh Phaolô nói rằng chúng ta không "nhận lấy Thần Khí của kẻ nô lệ" để phải sợ hãi, nhưng nhận lấy "Thần Khí của nghĩa tử... nhờ đó chúng ta kêu lên: Áp-ba! Cha ơi!". Người phụ nữ còng lưng là hình ảnh của nhân loại bị tội lỗi và sự chết (do Satan) trói buộc. Đức Giêsu, qua hành động chữa lành, đã báo trước cuộc giải phóng vĩ đại mà Ngài thực hiện qua Cái Chết và Phục Sinh. Ngài tháo gỡ cho chúng ta khỏi ách nô lệ của Lề Luật cứng nhắc và tội lỗi, để trả lại cho chúng ta phẩm giá làm con Thiên Chúa, cho phép chúng ta "đứng thẳng" và "tôn vinh Thiên Chúa".

Câu chuyện minh họa: Chiếc đồng hồ bị quên lãng

Một người thợ đồng hồ già có chiếc đồng hồ cổ đã hư. Ông giữ mãi trong tủ, vì nghĩ rằng nó không thể sửa được. Một ngày kia, người bạn thợ trẻ đến chơi, xin ông cho xem chiếc đồng hồ. Người thợ trẻ kiên nhẫn lau sạch từng bánh răng, chỉnh lại từng trục nhỏ. Sau một buổi, chiếc đồng hồ lại chạy êm ái. Ông già xúc động nói: “Tôi đã sống với nó hàng chục năm mà không ngờ nó vẫn có thể hồi sinh.”

Cũng thế, Thiên Chúa không nhìn thấy sự hư hỏng, nhưng nhìn thấy khả năng hồi sinh trong chúng ta. Người không vứt bỏ, nhưng phục hồi. Người phụ nữ còng lưng chính là chiếc đồng hồ ấy, bị quên lãng, nhưng được bàn tay của Đức Kitô chạm đến để sống lại.

Câu hỏi xét mình

Tôi có đang “còng lưng” vì những gánh nặng tội lỗi, ích kỷ hay thành kiến không?

Khi nhìn thấy người khác yếu đuối, tôi phản ứng như Đức Giêsu (động lòng thương) hay như người trưởng hội đường (xét đoán và kết án)?

Tôi có đặt lề luật và hình thức trên con người không, trong đời sống đức tin, trong cộng đoàn hay trong gia đình?

Tôi có để Thánh Thần giải phóng mình khỏi “tinh thần nô lệ” để sống như con cái Thiên Chúa không?

Lời nguyện

Lạy Chúa Giêsu,

Chúa đã nhìn thấy nỗi khổ đau của người phụ nữ còng lưng và chủ động giải thoát bà. Xin cũng nhìn đến con, kẻ đang bị còng lưng bởi tội lỗi, thành kiến và sợ hãi.

Xin cho con biết để Thánh Thần Chúa hoạt động trong tâm hồn, giải thoát con khỏi mọi ràng buộc để con sống như người con tự do của Thiên Chúa.

Xin cho con biết đặt tình yêu và lòng nhân hậu lên trên mọi luật lệ, để trong mọi việc, con luôn làm vinh danh Thiên Chúa và mang lại niềm vui cho anh chị em con. Amen



Mới hơn Cũ hơn
DÒNG NỮ TỲ CHÚA GIÊSU TÌNH THƯƠNG